Ngày 11-05-2025
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Tiếng người lạ
Lm Minh Anh
14:12 11/05/2025
TIẾNG NGƯỜI LẠ
“Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ!”.

Một người Mỹ du lịch Syria, thấy ba người chăn chiên dẫn đoàn vật mình chung một con đường. Lúc sau, người thứ nhất hô to, “Men ah! Men ah!”, “Theo tôi!”. Chiên anh tách đàn, túc tắc theo anh lên một ngọn đồi. Người thứ hai làm thế, chiên lửng thửng theo anh. Người Mỹ nói với người thứ ba, “Cho tôi mượn mũ, gậy; tôi gọi, xem sao?”. Người ấy vui lòng. Người Mỹ gọi, “Men ah! Men ah!”. Chẳng con nào ngẩng lên! “Chiên không nghe ai khác, trừ một mình anh?” - “Có chứ! Vài con bệnh, nó sẽ đi theo bất cứ ai!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Vài con bệnh, nó sẽ đi theo bất cứ ai!”. Lời Chúa hôm nay bất ngờ hỏi chúng ta, “Con có khoẻ không?”. Hy vọng bạn khoẻ để từ chối ‘tiếng người lạ’ và chỉ nghe tiếng Giêsu - Chủ Chiên!”.

Có lẽ chúng ta thường tự trấn an, ‘tiếng người lạ’ không ảnh hưởng mấy đến tôi! Thế nhưng tiếng của ‘tin lạ’, ‘tình lạ’, ‘tiền lạ’ và các thứ lạ khác lại ảnh hưởng lên bạn và tôi nhiều hơn chúng ta tưởng. Và dù tin hay không tin, chúng vẫn tác động và áp lực mạnh mẽ lên đời sống chúng ta! Chúa Giêsu nói đến sự khác biệt giữa tiếng mục tử và ‘tiếng người lạ’. Chiên dễ thuần thục khi được dạy để phản ứng có điều kiện, vì chủ chiên thường nói chuyện với chiên. Nghe anh, chiên ngẩng lên và đi theo anh; với người lạ thì không!

Điều này cũng đúng với chúng ta. Bạn sẽ đi theo tiếng người mà bạn quen! Vậy thì bạn quen với tiếng ai nhất? Lý tưởng là chúng ta dành đủ thời gian cho việc đọc Lời Chúa, học ngôn ngữ, giọng điệu và tiếng của Ngài; lý tưởng là chúng ta dành một phần thời gian trong ngày, mỗi ngày, im lặng đủ để chiêm ngắm, cầu nguyện. Khi làm điều này, bạn xây dựng cho mình một ‘thói quen nghe’ và trở nên dễ chịu với tiếng Chúa. Một khi thói quen này được hình thành, bạn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều trong việc nhận ra tiếng Chúa và làm theo ý Ngài giữa những bận rộn ‘đời đời’ của mình!

Câu chuyện Công Vụ Tông Đồ hôm nay là một minh hoạ. Những người đồng hương trách Phêrô vì ông giao du với người ngoại. Nhưng nhờ cầu nguyện và lắng nghe, Phêrô nhận ra tiếng Chúa qua câu chuyện dài ông đã kể cho họ, “Nghe xong, họ mới chịu im”; họ nói, “Vậy ra Thiên Chúa cũng ban cho các dân ngoại ơn sám hối để được sự sống!”.

Anh Chị em,

“Chúng không nhận biết tiếng người lạ”. Chúa Giêsu không bao giờ nghe tiếng lạ! Cuộc chiến của Ngài trong hoang địa 40 đêm ngày đã chứng tỏ điều đó. Ngài luôn hướng về Chúa Cha, và quen với tiếng của Cha, nên Ngài luôn làm điều đẹp lòng Cha. Cũng thế, với chúng ta, đừng để ‘tiếng người lạ’ lấn át tiếng của Giêsu Mục Tử Nhân Lành và Thánh Thần của Ngài! Ngài thật thân quen; là Chúa, là bạn, là anh em, miệt mài nói to nói nhỏ với chúng ta mỗi ngày để bạn và tôi có thể ‘phản xạ có điều kiện’ mỗi khi Ngài gọi. Nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng nhạy bén để nghe được Ngài giữa bao bận rộn. Vì vậy, hãy cẩn thận! Chúng ta luôn có nguy cơ phân tâm bởi những ‘tiếng lạ’ vốn luôn ngọt ngào, lôi cuốn. Đừng để mình thuộc số vài con chiên bệnh vốn “sẽ đi theo bất cứ ai!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, có lẽ con ‘không khoẻ’ lắm, nếu không nói là ‘bệnh’. Xin chữa lành con!”, Amen.

(Tgp. Huế)
 
Tài Liệu - Sưu Khảo
Khuôn mặt bàn tay tình mẫu tử
Lm. Daminh Nguyễn ngọc Long
06:13 11/05/2025
Khuôn mặt bàn tay tình mẫu tử

Hôm 08.05.2025 đức tân Giáo hoàng Leo XIV. lần đầu tiên đã trong vui mừng cùng rất cảm động chào mừng toàn thể dân Chúa đang đứng đón chờ ở quảng trường đền thờ Thánh Phero bên Vatican, và toàn dân Chúa khắp hoàn cầu. Nhưng ngài không quên nhắc nhớ tới bàn tay tình mẩu tử của người mẹ thiêng liêng tinh thần đức tin:

“Mẹ Maria đầy ơn phúc của chúng ta luôn muốn đồng hành với chúng ta, gần gũi với chúng ta, Mẹ luôn muốn giúp đỡ chúng ta bằng lời chuyển cầu và tình yêu của Mẹ. Vì vậy, chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện cho sứ mệnh này, và cho toàn thể Giáo hội, và cho hòa bình trên thế giới.

Chúng ta cầu xin ơn đặc biệt này từ Đức Maria, Mẹ chúng ta.”

Và rồi ngài cất cao lời kinh Kính mừng Maria… cùng cầu nguyện đọc chung với hăng trăm ngàn người ở quảng trường, với hàng triệu người theo dõi qua màn ảnh truyền hình khắp thế giới.

Phải, chí phải, tâm tình cùng cử chỉ đạo đức căn bản đơn sơ chân thành của vị tân giáo hoàng Leo XIV. là bài giảng rất sống động, nó qúa cảm động đi sâu vào lòng người. Nó khơi dậy nhắc nhớ đến bổn phận lòng biết ơn thiêng liêng của các người con tới các người mẹ trần gian, khi xưa đã sinh thành nuôi dưỡng giáo dục họ nên người ở đời.

Tháng Năm hằng năm là tháng Giáo hội dành kính Đức mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa, mẹ Chúa Giêsu Kitô, người mẹ thiêng liêng thần thánh đức tin vào Chúa của các tín hữu Chúa Kitô.

Và trong nếp sống xã hội ngay từ thời cổ đại xa xưa thời Rhea, người mẹ thần Zeus cũng đã được mừng kính trong mùa Xuân.

Từ thế kỷ 13. bên nước Anh có tập tục vinh danh mừng thiên chức người mẹ trong tháng Ba hằng năm.

Bây giờ trong thời đại mới từ năm 1920 nhiều quốc gia dân tộc cũng dành một ngày để vinh danh tưởng nhớ công ơn, đức độ các người mẹ, thiên chức làm mẹ của các người phụ nữ.

Julia Ward Howe, một người dấn thân tranh đấu cho phụ nữ bên Hoa Kỳ đã có sáng kiến kêu gọi thành lập nên phong trào ngày nhớ ơn người mẹ hòa bình“ a mother s day of peace”.

Trong dân gian lòng hiếu thảo với cha mẹ, người sinh thành, nuôi dưỡng cùng giáo dục đào tạo con cháu nên người, là nghĩa vụ luân lý nền tảng của con người.

Mỗi người tùy theo khả năng sức lực, hầu như ai cũng cố gắng sống giữ lòng hiếu thảo với mẹ mình. Vì đó là bổn phận lòng yêu mến biết ơn với các ngài.

Cha mẹ là người sinh thành, nuôi dưỡng, đào tạo gíao dục chúng ta nên người. Nhưng sự sống, hình hài thân xác, tính tình cùng khả năng cơ hội phát triển đường đời sống lại không do cha mẹ ta định đoạt vẽ ra.

Cha mẹ nào, nhất là người mẹ, hằng luôn hướng về con mình, cùng mong muốn cầu xin cho con mình có tương lai đời sống bình an tốt đẹp. Nhưng sự sống tinh thần cũng thân xác cùng con đường đời sống của mỗi người không do người cha, người mẹ tác tạo làm ra như mong muốn, mà do Đấng Tạo Hóa thảo định phác họa ra.

Tiên Tri Gieremia đã viết thuật lại về chương trình của Thiên Chúa cho đời Ông: „ Thiên Chúa phán: Trước khi cho con thành hình trong cung lòng mẹ, Ta đã biết con; trước khi con lọt cung lòng mẹ, Ta đã thánh hóa con. Ta kêu gọi đặt con làm Tiên Tri cho muôn dân“ ( Gr.1,5)

Mỗi người do cha mẹ sinh thành ra ở đời. Nhưng lại là hình ảnh của Thiên Chúa. Người mẹ cưu mang (người con) hình ảnh của Thiên Chúa trong trái tim cung lòng bà. Do vậy, trong dân gian có niềm tin tưởng: Cha mẹ sinh con, Trời sinh tính.

Và khi cưu mang mầm sự sống người con trong cung lòng mình, niềm hy vọng về sự tốt lành thánh thiện đã luôn bừng lên trong tâm hồn người mẹ.

Khi hay tin người mẹ nào đang cưu mang, chờ đợi thai nhi trong cung lòng, dân gian có suy tư: người mẹ đó đang mang chất chứa tràn đầy niềm hy vọng tốt đẹp!

Sự suy nghĩ tin tưởng như thế đặt trên căn bản kinh nghiệm thực tế trong đời sống. Vì người mẹ nào cũng đều mong muốn cầu xin khấn nguyện cho con mình còn đang thành hình phát triển trong cung lòng mình, một tương lai khỏe mạnh tốt đẹp, một con đường đời sống bình an sáng sủa tốt thành công.

Và khi người con mở mắt chào đời ra khỏi cung lòng mẹ, người mẹ nào cũng vui mừng hạnh phúc. Nhưng họ cũng có cảm nhận: Em bé bơi lội trong bóng tối cung lòng mình, bây giờ mở mắt chào đời bước vào vùng trời ánh sáng. Theo kinh nghiệm từng trải cùng linh tính báo cho biết cảm nhận ra, trong suốt dọc đời sống sau này, con mình sẽ còn vướng gặp không ít bóng tối che phủ đường đời sống nữa!

Trong giây phút vui mừng hạnh phúc cùng cảm nghiệm tư lự đó, người mẹ thầm thĩ đọc lời kinh Kính Mừng Maria vừa tạ ơn, cùng vừa cầu xin cùng Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa chúc phúc lành ban bình an gìn giữ che chở đời con mình trước những bóng tối đe dọa trên đường đời sống. Người mẹ sống niềm hy vọng cho con mình.

Cha mẹ nào cũng sống dạt dào vui mừng khi nhận được tin: sự sống một em bé đang thành hình trong cung lòng mẹ. Họ chờ đợi tin mừng của cánh thư sự sống tình yêu trong niềm hân hoan cùng trong phập phồng lo âu.

Một người mẹ tâm sự như sau: „Tôi biết, tôi bệnh hoạn đau yếu, cùng không có khả năng sức lực gì nhiều. Nhưng tôi cố gắng lo cho các con của con tôi, sao cho chúng có được đời sống tốt đẹp sau này không bị thiệt thòi, không bị thua kém với đời! Và tôi cũng không hiểu tại sao Chúa lại trao cho tôi khả năng cùng bổn phận sinh con, nuôi dạy con.“

Vâng, lời tâm sự chân thành này nói lên ơn gọi, vai trò cùng bổn phận cao cả trong đời sống của các người mẹ. Trong dân gian, khi suy nghĩ về ơn gọi vai trò của người mẹ, đã có câu truyền khẩu, lẽ dĩ nhiên phần nào mang tính cách hơi đưa đẩy lên cao: Vì Thiên Chúa không thể hiện diện khắp mọi nơi, nên Ngài đã tạo thành các người mẹ!

Không, các người mẹ không tự cao tự đại như thế đâu. Trong tận thâm tâm, họ chân nhận hiểu chính bản thân mình cũng chỉ là tạo vật do Thiên Chúa dựng nên. Người con trong cung lòng mình, trong đời sống mình là qùa tặng của Trời cao ban cho.

Và Thiên Chúa muốn thực hiện chương trình ý định của Ngài trong trần gian qua trung gian thứ hai. Thiên Chúa không chỉ muốn trực tiếp trao tặng tình yêu của Ngài cho em bé. Ngài muốn tình yêu đó được trao tặng qua trung gian người mẹ em bé.

Em bé, con của người mẹ, là cánh thư tình yêu sống động từ Trời cao gửi trao tặng người mẹ.

Với người con, người mẹ là chúc lành cho đời người con. Những gì mẹ làm nuôi xây dựng cho các người con là nền tảng cho căn nhà đời sống của người con trong mọi giai đoạn đường đời sống hôm nay, và ngày mai.



Trao cho người phụ nữ khả năng cùng bổn phận làm mẹ, nhưng Thiên Chúa không để các người mẹ một mình. Trái lại, Người hằng chiếu dọi chúc phúc lành xuống trên các người mẹ, như Thiên Chúa phán: „ Trước mặt Ta, con thật qúy gía, vốn được Ta trân trọng mến thương.“ (Isaia 43,4).

Mừng kính Đức mẹ Fatima 13.05.

Tưởng nhớ bàn tay tình mẫu tử người mẹ trần gian khi xưa và bây giờ.

Lm. Daminh Nguyễn ngọc Long