SUY NIỆM LỄ HAI THÁNH TÔNG ĐỒ PHÊRÔ VÀ PHAOLÔ
(Mt 16, 13-19)
Phêrô Đá Tảng – Phaolô nhà truyền giáo
Thánh lễ hôm nay đưa chúng ta về với hai cột trụ nền tảng của Hội Thánh là Phê-rô và Phao-lô. Hai vị tông đồ vĩ đại, khác nhau về gia cảnh, thân thế, trình độ, tính cách, hành trình đức tin và ơn gọi. Nhưng cả hai đều được Chúa Giê-su dùng để xây dựng Hội Thánh. Phê-rô Đá Tảng được tuyển chọn. Phao-lô nhà truyền giáo vĩ đại.
Thánh Phê-rô – Đá tảng được tuyển chọn
Thánh Phê-rô, với tên cúng cơm là Si-mon con ông Giô-na, làm nghề chài lưới miền Ga-li-lê, đã được Chúa Giê-su gọi để trở thành “kẻ lưới người ta” (Mt 4,19). Cuộc đời của ngài là một hành trình được uốn nắn qua đức tin, yếu đuối, sa ngã, nhưng sau cùng là lòng trung thành đến chết.
Khi Chúa Giê-su hỏi các môn đệ: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”, chính Phê-rô đã tuyên xưng: “Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,15-16). Chúa Giê-su đã chúc phúc cho Phê-rô và tuyên bố: “Con là Đá, trên đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy…” (Mt 16,18).
Mỗi lần đọc đoạn Tin Mừng (Ga 21, 15-19) với ba lần Chúa Giê-su hỏi Phê-rô: “Si-mon, con ông Gio-an, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Hai lần ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Lần thứ ba ông thưa: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy”, không khỏi làm chúng ngỡ ngàng về sự lựa chọn của Chúa khi bảo Phê-rô: “Hãy chăm sóc chiên con… chiên mẹ… của Thầy” (x. Ga 21.15.16.17). Đáp lại sự tín nhiệm của Thầy, Phê-rô đã thi hành sứ mạng cách trung thành cho đến tử vì Đạo tại Rô-ma, đến nỗi đóng đinh ngược đầu như lời thánh giáo phụ Origen kể lại. Đúng như lời thánh Au-gút-ti-nô nói: “Trong Phê-rô, chúng ta thấy hình ảnh của Giáo hội: yếu đuối nhưng được củng cố bởi ân sủng và quyền năng Chúa”.
Thánh Phao-lô – Nhà truyền giáo vĩ đại
Khác hẳn với Phê-rô, Phao-lô, một con người trí thức Do Thái thuộc chi tộc Ben-gia-min, công dân Rô-ma và là một Pha-ri-siêu nhiệt thành. Trước khi trở thành Tông Đồ, ông là kẻ bách hại Hội Thánh Chúa (x. Cv 8,3). Nhưng chính ông đã được biến đổi tận căn khi được Chúa Ki-tô phục sinh hiện ra với ông trên đường đi Đa-mát: “Sau-lê, Sau-lê, tại sao ngươi bắt bớ Ta?” (Cv 9,4)
Trước khi gặp Chúa Giê-su Phục Sinh, vì lòng nhiệt thành với Đạo Do Thái, ông đã bắt bớ những người theo Chúa Giê-su (x.Cv 8,3-9,2), cố tình tiêu diệt Hội Thánh ngay từ lúc phôi thai, làm cho Kha-na-ni-a khiếp sợ (x.Cv 9,13-14). Được Chúa Giê-su Phục Sinh biến đổi, ông gắn bó với Người bằng tình yêu không thể chia lìa, ông nói: “Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Ki-tô?” (Rm 8,35). Đức Ki-tô đã trở nên “người yêu” và “người tình” của Phao-lô. Đức Ki-tô không ngừng ám ảnh ông, đến độ Phao-lô phải thốt lên: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi” (Ga 2, 20). Phao-lô, vị thánh mệnh danh là bị tình yêu Đức Ki-tô thúc bách (x. 2 Cr 5,15). Chính ngài đã chịu nhiều đau khổ như bị gông cùm, tù tội, đánh đòn, đắm tàu… vì Danh Đức Giê-su Ki-tô. Và cuối cùng, ngài đã hiến dâng mạng sống như một của lễ toàn thiêu, chịu chém đầu tại Rô-ma dưới thời hoàng đế Nê-ron.Thánh Gio-an Kim Khẩu nhận xét: “Nếu Phê-rô là tảng đá, thì Phao-lô là đền đài được xây dựng trên đó. Cả hai nâng đỡ Hội Thánh bằng lời rao giảng và máu đào của mình”.
Tông Đồ của tình yêu và lòng mến
Tình Yêu của Thiên Chúa nhập thể, Tình Yêu này khi mặc lấy xác phàm, biểu lộ quyền năng và sức mạnh vô biên của Thiên Chúa trong sự yếu đuối, mỏng giòn của con người. Chính vì sự yếu đuối nghèo hèn của Phê-rô mà Chúa Giê-su trao Giáo hội của mình cho ông. Chính sự nhiệt thành đầy kiều hãnh của Phao-lô, mà Chúa đặt ông làm Tông đồ dân ngoại, để cùng với Phê-rô thể hiện sự tràn đầy của Chúa Giê-su Tình Yêu. Phê-rô dạy chúng ta trung thành và can đảm làm chứng cho đức tin dù yếu đuối. Thánh Phao-lô dạy chúng ta sự hoán cải không ngừng và lòng hăng say rao giảng Tin Mừng trong mọi hoàn cảnh.
Thánh Phê-rô và thánh Phao-lô nhắc nhở chúng ta rằng: Giáo hội không được xây trên sự hoàn hảo của con người, nhưng trên ân sủng và lòng trung tín của Thiên Chúa. Như lời Thánh Phao-lô: “Ơn của Chúa đủ cho tôi, vì sức mạnh của Người được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối” (2Cr 12,9). Cả hai đã đón nhận tình yêu của Chúa Giê-su và để cho mình được tình yêu Chúa biến đổi. Cả hai đã trở nên Tông Đồ vĩ đại của tình yêu và lòng mến.
Nếu hôm nay Chúa Giê-su hỏi mỗi người chúng ta cùng một câu hỏi như Chúa hỏi Phê-rô: “Con có yêu mến Thầy không?” Chúng ta trả lời Chúa ra làm sao? Chúng ta yêu mến Chúa thế nào? Phê-rô chỉ cách cho chúng ta: tin tưởng vào Chúa, Ðấng “biết mọi sự” về chúng ta, Ðấng tin nơi chúng ta không phải vì chúng ta có khả năng trung thành, nhưng vì lòng trung thành vững chắc của Chúa. Thánh Phao-lô khuyên chúng ta hãy yêu mến Chúa và Giáo hội hết lòng và làm tất cả vì Chúa: “Dù anh em ăn, uống, hoặc làm bất cứ việc gì, hãy làm tất cả vì vinh danh Thiên Chúa” (1 Cr 10,31 ).
Kính lạy hai Thánh Tông Đồ Phê-rô và Phao-lô, Đá Tảng của Hội Thánh, nhà truyền giáo vĩ đãi, chứng nhân của tình yêu và lòng mến, xin cầu cùng Chúa cho chúng con biết yêu mến Chúa trên hết mọi sự và trong mọi người. Amen.
(Mt 16, 13-19)
Phêrô Đá Tảng – Phaolô nhà truyền giáo
Thánh lễ hôm nay đưa chúng ta về với hai cột trụ nền tảng của Hội Thánh là Phê-rô và Phao-lô. Hai vị tông đồ vĩ đại, khác nhau về gia cảnh, thân thế, trình độ, tính cách, hành trình đức tin và ơn gọi. Nhưng cả hai đều được Chúa Giê-su dùng để xây dựng Hội Thánh. Phê-rô Đá Tảng được tuyển chọn. Phao-lô nhà truyền giáo vĩ đại.
Thánh Phê-rô – Đá tảng được tuyển chọn
Thánh Phê-rô, với tên cúng cơm là Si-mon con ông Giô-na, làm nghề chài lưới miền Ga-li-lê, đã được Chúa Giê-su gọi để trở thành “kẻ lưới người ta” (Mt 4,19). Cuộc đời của ngài là một hành trình được uốn nắn qua đức tin, yếu đuối, sa ngã, nhưng sau cùng là lòng trung thành đến chết.
Khi Chúa Giê-su hỏi các môn đệ: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”, chính Phê-rô đã tuyên xưng: “Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,15-16). Chúa Giê-su đã chúc phúc cho Phê-rô và tuyên bố: “Con là Đá, trên đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy…” (Mt 16,18).
Mỗi lần đọc đoạn Tin Mừng (Ga 21, 15-19) với ba lần Chúa Giê-su hỏi Phê-rô: “Si-mon, con ông Gio-an, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Hai lần ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Lần thứ ba ông thưa: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy”, không khỏi làm chúng ngỡ ngàng về sự lựa chọn của Chúa khi bảo Phê-rô: “Hãy chăm sóc chiên con… chiên mẹ… của Thầy” (x. Ga 21.15.16.17). Đáp lại sự tín nhiệm của Thầy, Phê-rô đã thi hành sứ mạng cách trung thành cho đến tử vì Đạo tại Rô-ma, đến nỗi đóng đinh ngược đầu như lời thánh giáo phụ Origen kể lại. Đúng như lời thánh Au-gút-ti-nô nói: “Trong Phê-rô, chúng ta thấy hình ảnh của Giáo hội: yếu đuối nhưng được củng cố bởi ân sủng và quyền năng Chúa”.
Thánh Phao-lô – Nhà truyền giáo vĩ đại
Khác hẳn với Phê-rô, Phao-lô, một con người trí thức Do Thái thuộc chi tộc Ben-gia-min, công dân Rô-ma và là một Pha-ri-siêu nhiệt thành. Trước khi trở thành Tông Đồ, ông là kẻ bách hại Hội Thánh Chúa (x. Cv 8,3). Nhưng chính ông đã được biến đổi tận căn khi được Chúa Ki-tô phục sinh hiện ra với ông trên đường đi Đa-mát: “Sau-lê, Sau-lê, tại sao ngươi bắt bớ Ta?” (Cv 9,4)
Trước khi gặp Chúa Giê-su Phục Sinh, vì lòng nhiệt thành với Đạo Do Thái, ông đã bắt bớ những người theo Chúa Giê-su (x.Cv 8,3-9,2), cố tình tiêu diệt Hội Thánh ngay từ lúc phôi thai, làm cho Kha-na-ni-a khiếp sợ (x.Cv 9,13-14). Được Chúa Giê-su Phục Sinh biến đổi, ông gắn bó với Người bằng tình yêu không thể chia lìa, ông nói: “Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Ki-tô?” (Rm 8,35). Đức Ki-tô đã trở nên “người yêu” và “người tình” của Phao-lô. Đức Ki-tô không ngừng ám ảnh ông, đến độ Phao-lô phải thốt lên: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi” (Ga 2, 20). Phao-lô, vị thánh mệnh danh là bị tình yêu Đức Ki-tô thúc bách (x. 2 Cr 5,15). Chính ngài đã chịu nhiều đau khổ như bị gông cùm, tù tội, đánh đòn, đắm tàu… vì Danh Đức Giê-su Ki-tô. Và cuối cùng, ngài đã hiến dâng mạng sống như một của lễ toàn thiêu, chịu chém đầu tại Rô-ma dưới thời hoàng đế Nê-ron.Thánh Gio-an Kim Khẩu nhận xét: “Nếu Phê-rô là tảng đá, thì Phao-lô là đền đài được xây dựng trên đó. Cả hai nâng đỡ Hội Thánh bằng lời rao giảng và máu đào của mình”.
Tông Đồ của tình yêu và lòng mến
Tình Yêu của Thiên Chúa nhập thể, Tình Yêu này khi mặc lấy xác phàm, biểu lộ quyền năng và sức mạnh vô biên của Thiên Chúa trong sự yếu đuối, mỏng giòn của con người. Chính vì sự yếu đuối nghèo hèn của Phê-rô mà Chúa Giê-su trao Giáo hội của mình cho ông. Chính sự nhiệt thành đầy kiều hãnh của Phao-lô, mà Chúa đặt ông làm Tông đồ dân ngoại, để cùng với Phê-rô thể hiện sự tràn đầy của Chúa Giê-su Tình Yêu. Phê-rô dạy chúng ta trung thành và can đảm làm chứng cho đức tin dù yếu đuối. Thánh Phao-lô dạy chúng ta sự hoán cải không ngừng và lòng hăng say rao giảng Tin Mừng trong mọi hoàn cảnh.
Thánh Phê-rô và thánh Phao-lô nhắc nhở chúng ta rằng: Giáo hội không được xây trên sự hoàn hảo của con người, nhưng trên ân sủng và lòng trung tín của Thiên Chúa. Như lời Thánh Phao-lô: “Ơn của Chúa đủ cho tôi, vì sức mạnh của Người được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối” (2Cr 12,9). Cả hai đã đón nhận tình yêu của Chúa Giê-su và để cho mình được tình yêu Chúa biến đổi. Cả hai đã trở nên Tông Đồ vĩ đại của tình yêu và lòng mến.
Nếu hôm nay Chúa Giê-su hỏi mỗi người chúng ta cùng một câu hỏi như Chúa hỏi Phê-rô: “Con có yêu mến Thầy không?” Chúng ta trả lời Chúa ra làm sao? Chúng ta yêu mến Chúa thế nào? Phê-rô chỉ cách cho chúng ta: tin tưởng vào Chúa, Ðấng “biết mọi sự” về chúng ta, Ðấng tin nơi chúng ta không phải vì chúng ta có khả năng trung thành, nhưng vì lòng trung thành vững chắc của Chúa. Thánh Phao-lô khuyên chúng ta hãy yêu mến Chúa và Giáo hội hết lòng và làm tất cả vì Chúa: “Dù anh em ăn, uống, hoặc làm bất cứ việc gì, hãy làm tất cả vì vinh danh Thiên Chúa” (1 Cr 10,31 ).
Kính lạy hai Thánh Tông Đồ Phê-rô và Phao-lô, Đá Tảng của Hội Thánh, nhà truyền giáo vĩ đãi, chứng nhân của tình yêu và lòng mến, xin cầu cùng Chúa cho chúng con biết yêu mến Chúa trên hết mọi sự và trong mọi người. Amen.