
Kathleen N. Hattrup của tạp chí Aleteia, ngày 27/06/25 cho hay: Đức Giáo Hoàng Leo XIV nói rằng: "Những gì tôi phải nói thì đơn giản, nhưng tôi cho rằng nó quan trọng đối với tương lai của anh em và tương lai của những linh hồn được giao phó cho anh em chăm sóc."
Thực vậy, vào ngày 27 tháng 6 năm 2025, lễ trọng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, Đức Giáo Hoàng Leo XIV đã truyền chức 32 linh mục mới từ khắp các châu lục trong một Thánh lễ được cử hành với 5,500 linh mục tại Vương cung thánh đường Thánh Phêrô. Trong bài giảng của ngài vào ngày lễ này, đánh dấu "Ngày thánh hóa các linh mục" của Giáo Hội Công Giáo, Đức Giáo Hoàng đã kêu gọi sự hiệp nhất, chủ đề trong khẩu hiệu giám mục của ngài.
Đây là nhóm linh mục thứ hai mà Đức Giáo Hoàng Leo đã truyền chức kể từ khi được bầu lên Tòa thánh Phêrô.
Vương cung thánh đường Vatican được phủ bằng áo albs trắng cho buổi lễ vào sáng thứ Sáu, kết thúc "Năm thánh các linh mục" được tổ chức tại Rome trong tuần này.
Các linh mục mới đến từ nhiều quốc gia, bao gồm: Ý, Ấn Độ, Sri Lanka, Romania, Cộng hòa Trung Phi, Saint Vincent và Grenadines, Cameroon, Angola, Việt Nam, Ethiopia, Tanzania, Ghana, Nigeria, Hàn Quốc, Mexico, Uganda, Úc, Brazil, Croatia, Slovakia, Ukraine và Papua New Guinea.
Sau đây là nguyên văn bài giảng của ngài dựa vào bản tiếng Anh của Tòa Thánh:
~
Hôm nay, Lễ trọng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, Ngày cầu nguyện cho việc thánh hóa các linh mục, chúng ta cử hành Bí tích Thánh Thể này với niềm vui lớn lao như một phần của Năm Thánh Linh mục.
Trước hết, các anh em linh mục thân mến, tôi muốn nói một lời với anh em, những người đã đi qua Cửa Thánh để cầu nguyện tại mộ của Thánh Phêrô Tông đồ và một lần nữa nhúng áo rửa tội và áo linh mục của anh em vào Trái Tim của Đấng Cứu Thế. Đối với một số người trong anh em, điều này xảy ra vào một ngày đặc biệt trong cuộc đời anh em: ngày anh em được thụ phong.
Nói về Trái Tim Chúa Kitô trong bối cảnh này là suy gẫm về toàn bộ mầu nhiệm nhập thể, tử nạn và phục sinh của Chúa, được giao phó cho chúng ta theo một cách đặc biệt, để chúng ta có thể làm cho mầu nhiệm này hiện diện trong thế giới của chúng ta. Dưới ánh sáng của các bài đọc mà chúng ta vừa nghe, chúng ta hãy suy gẫm về cách chúng ta có thể đóng góp vào công trình cứu rỗi này.
Trong bài đọc thứ nhất, tiên tri Ezekiel mô tả Thiên Chúa như một người chăn chiên canh chừng đàn chiên của mình, đếm từng con một. Người tìm kiếm những con chiên lạc, băng bó những con bị thương và củng cố những con yếu đuối và bệnh tật (x. Ed 34:11-16). Do đó, Người nhắc nhở chúng ta, trong thời đại xung đột rộng lớn và tàn khốc này, rằng tình yêu của Thiên Chúa không có giới hạn. Chúng ta được kêu gọi để cho mình được ôm ấp và định hình bởi tình yêu đó, và nhận ra rằng trong mắt Thiên Chúa - và cả chúng ta nữa - không có chỗ cho sự chia rẽ và hận thù dưới bất cứ hình thức nào.
Trong bài đọc thứ hai (x. Rm 5:5-11), Thánh Phaolô nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa đã hòa giải chúng ta với Người "khi chúng ta còn yếu đuối" (câu 6) và "tội lỗi" (câu 8), và khuyên chúng ta hãy phó thác bản thân, trên con đường hoán cải hằng ngày, cho sức mạnh biến đổi của Chúa Thánh Thần ngự trong lòng chúng ta. Niềm hy vọng của chúng ta dựa trên sự hiểu biết rằng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta: Người luôn ở bên chúng ta. Đồng thời, chúng ta được kêu gọi hợp tác với Người, trên hết là đặt Bí tích Thánh Thể vào trung tâm cuộc sống của chúng ta, vì đó là “nguồn mạch và đỉnh cao của đời sống Kitô hữu” (Công Đồng Chung Vatican Ii, Hiến chế tín lý Lumen Gentium, 11). Sau đó, “qua việc lãnh nhận các bí tích cách hiệu quả, và đặc biệt là qua việc thực hành thường xuyên bí tích sám hối” (Sắc lệnh Presbyterorum Ordinis, 18), và cuối cùng qua lời cầu nguyện, suy niệm lời Chúa và thực hành đức bác ái, để trái tim chúng ta ngày càng gần gũi hơn với trái tim của “Cha của lòng thương xót” (ibid.).
Điều này đưa chúng ta đến với Tin Mừng hôm nay (x. Lc 15:3-7), nói về niềm vui của Thiên Chúa – và của mọi mục tử yêu thương theo cách của Trái tim Người – khi một trong những con chiên của Người trở về với đàn chiên. Chúng ta được kêu gọi thực hành đức bác ái mục vụ với tình yêu quảng đại, giống như tình yêu của Chúa Cha, và nuôi dưỡng trong lòng mình ước muốn không ai bị mất (x. Ga 6:39) nhưng mọi người, cũng thông qua thừa tác vụ của chúng ta, có thể biết đến Chúa Kitô và có được sự sống vĩnh cửu trong Người (x. Ga 6:40). Chúng ta được kêu gọi đào sâu sự gần gũi của mình với Chúa Giêsu (x. Presbyterorum Ordinis, 14) và trở thành nguồn hòa hợp giữa các anh em linh mục của chúng ta. Chúng ta làm như vậy bằng cách mang trên vai những người đã mất, ban sự tha thứ cho những người đã sai lầm, tìm kiếm những người đã đi lạc hoặc bị bỏ lại phía sau, và chăm sóc những người đau khổ về thể xác hoặc tinh thần. Và để làm tất cả những điều này trong một sự trao đổi tình yêu vĩ đại, tuôn chảy từ cạnh sườn bị đâm thâu của Chúa chịu đóng đinh, ôm trọn mọi người và tràn ngập toàn thế giới. Vì, theo lời Đức Giáo Hoàng Phanxicô, “cạnh sườn bị thương của Chúa Kitô tiếp tục tuôn trào dòng suối không bao giờ cạn kiệt Người không bao giờ qua đi, nhưng luôn luôn hiện diện và ban ơn cho tất cả những ai muốn yêu thương như Người đã làm. Vì chỉ có tình yêu của Người mới có thể mang lại một nhân loại mới” (Thông điệp Dilexit số 219).
Thừa tác vụ linh mục là một trong những công việc thánh hóa và hòa giải để xây dựng Thân thể Chúa Kitô trong sự hiệp nhất (x. Lumen Gentium, 7). Vì lý do này, Công đồng Vatican II đã khuyên các linh mục hãy nỗ lực hết sức để “dẫn dắt mọi người đến sự hiệp nhất của đức ái” (Presbyterorum Ordinis, 9), hòa giải những khác biệt để “không ai… cảm thấy bị bỏ rơi” (ibid.). Công đồng cũng khuyến khích các linh mục duy trì sự hiệp nhất với giám mục của mình và trong linh mục đoàn (ibid., 7-8). Vì chúng ta càng hiệp nhất với nhau, chúng ta càng có thể dẫn dắt những người khác đến với đàn chiên của Người Chăn Lành và sống như anh chị em trong một ngôi nhà của Chúa Cha.
Thánh Augustinô, trong bài giảng nhân ngày kỷ niệm thụ phong linh mục của mình, đã nói về hoa trái vui mừng của sự hiệp thông, hiệp nhất các tín hữu, linh mục và giám mục, dựa trên sự công nhận rằng tất cả chúng ta đều được cứu chuộc và được cứu bởi cùng một lòng thương xót nhân hậu của Thiên Chúa. Trong bối cảnh đó, ngài đã nói những lời nổi tiếng: “Vì anh em, tôi là giám mục, với anh em, tôi là Kitô hữu” (Bài giảng 340, 1).
Trong Thánh lễ long trọng khai mạc Triều đại Giáo hoàng của mình, tôi đã nói trước dân Chúa về mong muốn lớn lao của tôi đối với “một Giáo hội hiệp nhất, một dấu chỉ của sự hiệp nhất và hiệp thông, trở thành men cho một thế giới hòa giải” (ngày 18 tháng 5 năm 2025). Hôm nay, tôi chia sẻ mong muốn này một lần nữa với tất cả anh em. Được hòa giải với nhau, được hiệp nhất và biến đổi bởi tình yêu tuôn tràn từ Trái tim Chúa Kitô, chúng ta hãy cùng nhau khiêm nhường và kiên quyết bước theo bước chân của Người, vững vàng trong đức tin và cởi mở với tất cả mọi người trong đức ái. Chúng ta hãy mang hòa bình của Chúa Phục sinh đến thế giới của chúng ta, với sự tự do nảy sinh từ sự hiểu biết rằng chúng ta đã được yêu thương, được chọn và được Chúa Cha sai đến.
Bây giờ, trước khi kết thúc, tôi muốn nói đôi lời với anh em, những người được thụ phong thân mến, những người trong vài phút nữa, qua sự đặt tay của giám mục và sự tuôn đổ mới của Chúa Thánh Thần, sẽ trở thành linh mục. Những gì tôi phải nói thì đơn giản, nhưng tôi coi đó là điều quan trọng đối với tương lai của anh em và tương lai của những linh hồn được giao phó cho anh emchăm sóc.
Hãy yêu mến Chúa và anh chị em mình, và hãy hiến thân cho họ một cách quảng đại. Hãy sốt sắng trong việc cử hành các bí tích, trong lời cầu nguyện, đặc biệt là trong việc tôn thờ trước Thánh Thể, và trong thừa tác vụ của mình. Hãy gần gũi với đàn chiên của mình, hãy tự do dành thời gian và sức lực của mình cho mọi người, không giữ lại và không thiên vị, như cạnh sườn bị đâm thâu của Chúa Giêsu chịu đóng đinh và tấm gương của các thánh dạy chúng ta làm. Hãy nhớ rằng Giáo hội, trong hai ngàn năm lịch sử của mình, đã có - và ngày nay vẫn tiếp tục có - những tấm gương tuyệt vời về sự thánh thiện của linh mục. Ngay từ những cộng đồng đầu tiên, Giáo hội đã nuôi dưỡng những linh mục là những vị tử đạo, những tông đồ không biết mệt mỏi, những nhà truyền giáo và những nhà vô địch của lòng bác ái. Hãy trân trọng kho báu này: học hỏi những câu chuyện của họ, nghiên cứu cuộc sống và công việc của họ, noi theo các nhân đức của họ, được truyền cảm hứng từ lòng nhiệt thành của họ, và thường xuyên và liên tục cầu xin sự chuyển cầu của họ! Thế giới ngày nay thường đưa ra những mô hình thành công và uy tín đáng ngờ và ngắn ngủi. Đừng để mình bị lừa! Thay vào đó, hãy nhìn vào tấm gương vững chắc và sự phong phú tông đồ, thường ẩn giấu và khiêm tốn, của những người, với đức tin và sự tận tụy, đã dành cả cuộc đời để phục vụ Chúa và anh chị em của họ. Hãy giữ cho ký ức về họ luôn sống động bằng chính tấm gương trung thành của anh em.
Bây giờ, chúng ta hãy phó thác bản thân cho sự bảo vệ yêu thương của Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ của các linh mục và Mẹ của hy vọng. Xin Mẹ hướng dẫn và nâng đỡ các bước chân của chúng ta, để mỗi ngày chúng ta có thể uốn nắn trái tim mình gần hơn với trái tim của Chúa Kitô, Đấng chăn chiên tối cao và vĩnh cửu.