
Cha Raymond J. de Souza Bình luận 14 tháng 8, 2025 trên National Catholic Register: Kể từ khi nhậm chức vào tháng Năm, Đức Thánh Cha đã phục vụ Giáo hội như một người ổn định hơn là một kẻ phá hoại.
Cha cũng cho hay: Ngày 16 tháng 8, Đức Lêô XIV đánh dấu 100 ngày đầu tiên trên cương vị giáo hoàng, nhận được sự ủng hộ to lớn trên toàn thế giới và trong Giáo hội. Điều này thể hiện rõ qua sự đón tiếp nồng nhiệt mà ngài nhận được tại Năm Thánh Giới Trẻ ở Rome.
Đức Thánh Cha có lẽ coi chính sự ủng hộ đó là một điều tốt đẹp, một khoảng thời gian hòa nhã và thoải mái trong Giáo hội. Nó có thể không kéo dài, nhưng chừng nào nó còn tồn tại, đó là một phước lành đáng được tận hưởng. Vì mục đích đó, 100 ngày đầu tiên đã được đánh dấu bằng sự ổn định trong phong cách và việc ra quyết định từ từ.
Phong cách này đã được bình luận ngay từ đầu; những học sinh Công Giáo không phân biệt được áo choàng mozzetta với phô mai mozzarella đã hào hứng thông báo rằng Đức Giáo Hoàng Leo đã mặc thứ mà Đức Giáo Hoàng Phanxicô từ chối mặc. Sự ổn định trong phong cách mang lại một cảm giác thoải mái, rằng mọi thứ vẫn như cũ. Việc Đức Giáo Hoàng Leo làm những việc bình thường của một giáo hoàng — mặc những gì giáo hoàng nên mặc, sống ở nơi giáo hoàng nên sống, thậm chí khôi phục các phong tục thời Đức Gioan Phaolô II, như lễ rước Mình Thánh Chúa và Thánh lễ trao dây pallium vào ngày 29 tháng 6 — không có tầm quan trọng thực sự nào.
Việc các giáo hoàng làm những việc bình thường của một giáo hoàng, ừm, là bình thường. Nhưng điều đó cho thấy Đức Giáo Hoàng Leo sẵn sàng hiến mình cho chức vụ Phêrô.
Tôi nhớ lại lời cố Hồng Y Francis George nói ngay sau mật nghị năm 2013: "Jorge Bergoglio đã qua đời. Giờ đây, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đang sống." Một giám mục khác mà tôi quen biết đã nói thẳng thừng hơn: "Ít George hơn. Nhiều Peter hơn".
Đức Giáo Hoàng Leo đã cho thấy sự hiểu biết đó qua phong cách và cách cư xử của ngài. Vào cuối triều Giáo hoàng Phanxicô – cuối cùng được biểu tượng hóa bằng sự xuất hiện bất ngờ và ốm yếu của ngài tại Vương cung thánh đường Thánh Phêrô, mặc quần đen và quấn chăn sọc – người ta cảm thấy những nét cá tính bản hân của vị Giáo hoàng, dù trước đây có đáng mến đến đâu, cũng đã đến lúc kết thúc. Đức Giáo Hoàng Leo dường như đồng ý với ý niệm Giáo hội cần ít Robert, nhiều Peter hơn.
Một cuốn tiểu sử về Đức Giáo Hoàng Phanxicô được xuất bản năm ngoái có tựa đề The Jesuit Disruptor (Kẻ Phá Rối Dòng Tên). Dù việc có một kẻ phá rối thay vì một người ổn định trong vai trò mục tử phổ quát là điều tốt cho Giáo hội, thì những dấu hiệu ban đầu cho thấy sự phá rối không phải là điều Đức Giáo Hoàng Leo muốn mang lại.
Điều đó không có nghĩa là Đức Giáo Hoàng Leo chỉ là bản sao của những vị khác, không có cá tính riêng biệt. Cuộc gọi video của ngài với phi hành gia Edwin “Buzz” Aldrin vào ngày 20 tháng 7 – kỷ niệm chuyến đổ bộ lên Mặt Trăng năm 1969 – đã tiết lộ rằng trong Đức Giáo Hoàng Leo vẫn còn chút gì đó của chàng trai trẻ Robert Prevost, người, giống như hàng triệu thiếu niên Mỹ khác, đã ngước nhìn bầu trời vào năm 1969 và ngưỡng mộ các phi hành gia mà họ coi là anh hùng.
Cuộc gọi Aldrin được xử lý với sự điềm tĩnh đặc trưng. Nó không được thực hiện đột xuất trên điện thoại di động cá nhân của Đức Giáo Hoàng, mà được sắp xếp trước một cách trang trọng, và giới truyền thông được thông tin kịp thời và đầy đủ, không phải dựa vào những người trong cuộc tiết lộ câu chuyện. Nếu có sự phi hình thức đáng yêu dưới thời Đức Leo, nó sẽ được sắp xếp chính thức.
Ngày 29 tháng 7, chào đón "các nhà truyền giáo và người gây ảnh hưởng kỹ thuật số" vào buổi sáng và những người hành hương trẻ tuổi vào buổi tối, Đức Leo đã trò chuyện với họ rất thoải mái bằng ba ngôn ngữ - tiếng Ý, tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha. Việc có một vị Giáo hoàng có thể dễ dàng giao tiếp bằng hai ngôn ngữ được sử dụng nhiều nhất trong thế giới Công Giáo - tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha - là một lợi thế lớn.
Phong cách rất quan trọng đối với một mục tử, vì nó tạo nên khuôn khổ trong đó, việc quản trị và giáo huấn của ngài sẽ được tiếp nhận. Các nghi thức của Giáo hoàng giúp người Công Giáo tuân theo chức vụ, ngay cả khi các quyết định không được họ ưa thích.
Đức Thánh Cha hiểu rõ điều này. Những quyết định cuối cùng mà ngài đưa ra có thể làm xói mòn một số thiện chí hiện đang chiếm ưu thế. Rõ ràng ngài đã quyết định trì hoãn một chút để kéo dài mùa thiện chí.
Các bài phát biểu của ngài mang tính Kitô giáo và truyền giáo - cốt lõi của bản sắc Công Giáo. Trong các vấn đề thế giới, những bình luận của ngài về Ukraine và Gaza, chẳng hạn, đã phản ảnh sự đồng thuận hoàn cầu về những vấn đề này. Ngay cả vụ ném bom dường như vô tình của Israel vào giáo xứ Công Giáo ở Gaza cũng được xử lý một cách nghiêm túc, nhưng không gây kích động.
Ngài đã đúng khi chống lại áp lực từ một số phe phái yêu cầu giải quyết những vấn đề mà họ coi là cấp bách.
Các báo cáo của nhóm nghiên cứu Thượng Hội đồng dự kiến được trình bày vào tháng 6 đã bị hoãn lại đến tháng 12, và Đức Leo đã bổ sung thêm một vài câu hỏi nghiên cứu vào danh sách. Trong khi ban thư ký Thượng Hội đồng vẫn đang tiếp tục, Đức Leo vẫn giữ một khoảng cách nhất định. Cuối cùng, ngài sẽ phải quyết định liệu, như Đức Giáo Hoàng Phanxicô mong muốn, tiến trình Thượng Hội đồng về tính đồng nghị cho một Giáo hội đồng nghị có nên tiếp tục thêm ba năm nữa hay không. Nếu thay vào đó, ngài quyết định chôn cất nó một cách tử tế, điều đó sẽ gây hoang mang cho những người nhiệt thành nhất với một cách thức mới để “làm Giáo hội”. Không cần phải tiến hành vội vã và có khả năng gây kích động.
Một bộ phận dư luận Công Giáo sôi nổi đã tuyên bố, gần như ngay sau khi Đức Leo được bầu, rằng ngài phải khẩn trương giải quyết các vấn đề về “Thánh lễ Latinh truyền thống”. Ngài không làm vậy. Đó là một vấn đề ưu tiên đối với một số rất ít người Công Giáo trên toàn thế giới, và bất cứ điều gì ngài làm cũng sẽ gây ra tranh cãi trong thế giới kỹ thuật số dễ bị kích động, nơi có rất nhiều người như vậy tụ tập. Những hành động khiêu khích ở đó cũng có thể bị trì hoãn.
Ngay cả một vấn đề cần được quan tâm ngay lập tức cũng đã được trì hoãn. Mỗi giáo hoàng đều ngay lập tức rời bỏ chức vụ mà các vị nắm giữ chỉ vài phút trước khi được bầu. Do đó, các vị phải bổ nhiệm một người để thay thế.
Khi Đức Eugenio Pacelli được bầu làm Giáo hoàng Pius XII vào năm 1939, ngài đang giữ chức vụ Quốc vụ khanh. Đúng một tháng sau khi được bầu, ngài đã bổ nhiệm một Quốc vụ khanh mới. Năm 1958, Đức Thánh Giáo hoàng Gioan XXIII chỉ mất 14 ngày trước khi bổ nhiệm người kế nhiệm làm Thượng phụ Venice. Đức Thánh Giáo hoàng Phaolô VI mất hơn gấp ba lần thời gian đó, 50 ngày, vào năm 1963 để bổ nhiệm một Tổng giám mục mới của Milan. Đức Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II thậm chí còn mất nhiều thời gian hơn, 74 ngày, vào năm 1978 liên quan đến Tổng giám mục tiếp theo của Kraków. Đức Giáo Hoàng Benedict XVI bắt tay vào công việc nhanh chóng hơn, bổ nhiệm người kế nhiệm làm Tổng trưởng Bộ Giáo lý Đức tin trong vòng 24 ngày. Đức Giáo Hoàng Phanxicô thậm chí còn nhanh hơn, chỉ mất 15 ngày để lấp đầy chỗ trống tại Buenos Aires.
Giống như tất cả các tân giáo hoàng, Đức Leo sẽ có những việc cần xử lý trước khi được bầu. Quyết định phong Thánh John Henry Newman làm Tiến sĩ Hội thánh là một trong số đó; tuy nhiên, nó đã góp phần củng cố thiện chí chung đối với Đức Thánh Cha, như Newman được cả phe tự do lẫn phe bảo thủ tôn kính, coi như đóng vai trò một nhân vật thống nhất.
Sau Ngày Năm Thánh Giới trẻ, Đức Leo đã ban hành hai sắc lệnh kinh tế, một sắc lệnh liên quan đến phúc lợi gia đình cho nhân viên Vatican và sắc lệnh còn lại liên quan đến các quy trình mua sắm. Điều này có thể cho thấy sự ưu tiên dành cho các vấn đề quản trị và tài chính — không khác gì Đức Giáo Hoàng Phanxicô, người cũng nhấn mạnh những vấn đề như vậy ngay từ đầu triều đại giáo hoàng của ngài.
Tuy nhiên, trái ngược với vị tiền nhiệm, sắc lệnh của Đức Leo về mua sắm đã được chuẩn bị khi Đức Hồng Y George Pell giữ chức Tổng trưởng Bộ Tài chính, nhưng đã bị chặn lại, vì sau đó Đức Hồng Y Pell bị gạt sang một bên. Liệu các ưu tiên và đề xuất của Đức Hồng Y Pell có được phục hồi hay chăng?
Đức Giáo Hoàng Leo vẫn chưa bổ nhiệm tân Tổng trưởng Bộ Giám mục, chức vụ mà ngài đã đảm nhiệm từ năm 2023. Quyết định của ngài có thể sẽ là sự bổ nhiệm quan trọng đầu tiên cho thấy những ưu tiên của ngài.
Tại quê hương của Đức Leo, các tổng giám mục mới đã có thể được bổ nhiệm cho Chicago và New York, và năm tới, Baltimore và Los Angeles cũng sẽ có các giám mục bản quyền tròn 75 tuổi. Các cuộc bổ nhiệm quan trọng thường gây ra một số thất vọng, vì vậy Đức Leo cũng có thể sẽ dành thời gian cho những việc đó.
Mùa hè thiện chí vẫn tiếp tục. Đức Leo không có lý do gì để kết thúc nó.